Harry nghe có tiếng động nên cũng tỉnh giấc, sau khi hắn tỉnh giấc thì một loạt câu hỏi ập đến cậu:
- Em sao rồi? Sao lại bị sốt như thế? Có đói không?Tại sao lại không nghỉ ở nhà? Sao lại né tránh anh? Sao lại bơ anh? Sao lại đi ăn với cô ta?
Cậu ngỡ ngàng nhìn hắn khóe miệng giật giật mà nói:
- Tôi không sao, mệt nên sốt, không đói, tôi thích đi làm nghỉ ở nhà phiền, tôi với ngài có gì đâu mà ngài quản với lại tôi có đi ăn với bạn gái tôi cũng phải thông báo cho ngài à.
Đáng ra hắn muốn nhẹ nhàng, ôn nhu với cậu nhưng khi nghe đến từ bạn gái thì liền tỏa ra sát khí, hắn nhìn cậu với ánh mắt thèm thuồng,nhưng hắn không muốn làm cậu tổn thương nữa nên đã nhẹ nhàng, sát khí cũng không còn nữa, Harry nhìn cậu thật lâu rồi nói:
- Năm đó là anh sai, anh không nên đối xử tệ với em như thế, chỉ vì anh ngu muội mà thôi, em tha lỗi cho anh nha, anh biết sai rồi.
Triệu Hiên nhìn hắn rồi trả lời lại:
- Tôi chẳng hiểu ngài nói gì cả, tôi cũng chẳng biết ngài đang xin lỗi ai nên vì thế ngài phiền lòng đi về giùm tôi đi, ở đây thật chướng mắt.
Sau khi nghe vậy hắn cũng đứng lên đi lại cửa, cậu nhì vậy liền thấy an lòng vì hắn sẽ đi về nhưng không phải vậy, hắn lại khóa cửa phòng lại rồi đi đến cạnh giường bệnh cậu mà nói:
- Nếu còn yêu tôi nữa thì được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buong-toi-ra-ten-cam-thu/3209708/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.