“Là vì tôi không còn xứng với em nữa, cho nên em mới giấu tôi, để rời bỏ tôi sao ?”
“Phong... em không phải...”
“Được rồi, không cần nói nữa, tôi hiểu. “
Giang Phong làm sao mà không nhìn ra được người con gái này vẫn luôn muốn rời khỏi hắn chứ ? Chỉ là... trước đây, hắn vẫn luôn tự lừa dối bản thân rằng Bạch Uyển Vy yêu hắn rất nhiều, cô sẽ không nỡ nhìn hắn đau khổ khi cô đi đâu...
Hoá ra là hắn đã nhầm. Tình yêu của cô không còn như trước nữa, cô hiện giờ đã đủ tàn nhẫn để vứt bỏ hắn, chỉ cần gặp thời điểm thích hợp mà thôi.
Bạch Uyển Vy quay đầu lại, cô bảo Giang Thành cho hai người nói chuyện riêng một lúc. Đến khi thằng bé đi hẳn, cô mới dám đối mặt với Giang Phong.
“Em còn muốn nói gì nữa ?”
“Xin lỗi...”
“Tôi không cần nghe lời đấy.”
Bạch Uyển Vy bặm chặt môi lại, trong lòng áy náy vô cùng, nhưng cũng không biết phải làm gì. Giang Phong đâu có hiểu cho cô, hắn nào có thấu được cô đã phải trải qua nỗi đau thế nào để sống đến ngày hôm nay...
Cô mệt rồi.
Cho dù kiên trì thêm một chút nữa có thể sẽ được ở bên hắn cả đời, cô nghĩ cô cũng không còn sức lực để tiếp tục nữa. Cô muốn được giải thoát, muốn được ra đi trong thanh thản.
“Bạch Uyển Vy em rốt cục còn yêu tôi không ?”
“Có...”
Yêu rất nhiều chứ, tình yêu của cô dành cho hắn qua bao nhiêu năm vẫn chưa từng thay đổi, nhưng Giang Phong lại không hề tin. Nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buong-tha/1503098/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.