Mạc Gia Kỳ gật đầu nhìn hiệu trưởng: “Trường chúng ta nổi tiếng đào tạo ra nhân tài, cô có thể cho người đến kiểm chứng.”
Theo như lời đề nghị một số giảng viên được triệu tập đến, sau một lúc đã có kết luận, tất cả không phải là sản phẩm photoshop.
Kết quả đã có, Mạc Gia Kỳ ý định muốn mời người thanh niên kia buộc tội Lạc Lạc, nào ngờ mở miệng lại bênh vực cô ta.
“Lạc Lạc bị người khác xâm nhập vào tài khoản, cô ấy đã đăng bài cảnh báo mọi người. Kết quả giao dịch hoàn toàn không liên quan, với số tiền nhỏ như vậy làm sao có thể.”
Mạc Gia Kỳ bảo cậu ta hùa theo Lạc Lạc, đến nổi dứt vai không được luôn sao?
Những thông tin được cung cấp là thật nhưng Lạc Lạc nói tài khoản bị xâm nhập, mức giao dịch chụp lúc cô ta chưa chuyển toàn bộ nên số tiền không đáng là bao, hoàn toàn có thể che đậy.
Mạc Gia Kỳ trầm mặt, báo hại đấng sinh thành tưởng rằng cô bị dồn vào thế bí. Thượng Lâm cũng không kém, chứng cứ bị lật lại dễ dàng, tiếng khóc giả tạo của Lạc Lạc cùng điệu bộ cười thầm của Lạc Khiêm vang vọng trong căn phòng.
Tất cả giảng viên cũng chỉ biết đứng xem màn kịch hay.
“Tôi lật bài rồi, anh nói lại một lần nữa thử xem nào.” Cô cho cậu ta cơ hội cuối cùng.
“Những gì tôi nói đều là sự thật. Cô đừng lấy gia thế của mình để ức hiếp người khác, đây mà một môi trường công bằng.”
Thái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buong-tay-truy-tim-hanh-phuc-moi/2798018/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.