Đài truyền hình sắp tổ chức kỷ niệm ngày thành lập, vì thế "bà cô" phát động tổ chức một bữa tiệc lớn với một danh sách các khách mời dài dằng dặc. Lý Bối Lỗi liếc qua danh sách liệt kê toàn tên nhân sĩ các giới trong xã hội. Anh thở dài đặt bản danh sách đó qua một bên và đi chuẩn bị cho chương trình của mình. Anh luôn ghét những thứ quá hình thức thế này. "Nhưng hình thức là điều không thể tránh" là lời của "bà cô".
- "Bà cô" của bọn anh mời em tham gia bữa tiệc kỷ niệm thành lập Đài. - Vừa về đến nhà, anh vui mừng báo với Bối Nhĩ.
- Là "bà cô" mời em hay anh mời em? - Cô hỏi lại.
Anh cười khì khì:
- Đúng là chẳng giấu được em chuyện gì.
Cô bĩu môi:
- Chắc chắn là bà ấy sẽ không bao giờ mời một nhân vật tầm thường như em đâu.
- Vậy em có đi không?
- Đi chứ. - Anh tưởng cô sẽ từ chối nhưng không phải vậy. Kể từ Sau khi gặp Tỉnh Điền, càng ngày cô càng sợ phải ở nhà một mình. Không phải vì cô sợ Tỉnh Điền mà là cô sợ những kí ức ngày xưa sẽ quay trở lại. Dạo này cô bỗng phát hiện ra rằng, hóa ra người luôn khiến cô không thể cảm thấy nhẹ nhõm chẳng phải ai mà chính là bản thân cô.
Mẹ họ gọi điện về thông báo, sắp tới bà sẽ tham gia một hoạt động gì gì đó, tiện thể về thăm họ luôn. Anh báo tin này cho cô nhưng cô chẳng nói gì mà chỉ buồn bã gật đầu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buong-tay-de-yeu/31437/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.