Tảng đá Thái Hồ an tĩnh đứng sừng sững ở cửa, khi bước vào cửa nàng vội vàng nhìn liếc qua dưới tấm lụa đỏ, nó vẫn gầy guộc nhăn nheo, hệt như tâm trạng của nàng lúc này.
Diêm Vũ vẫn nhớ lần đầu tiên mình đến căn phòng này vào cái đêm đó, lúc đầu nàng không biết đây là nơi ở của Tạ Quân, vì một ngày hiếm hoi được rảnh rỗi mà hân hoan, cẩn thận dọn dẹp phòng, còn nấu cho mình một bát mì, thầm tưởng tượng nếu đây là nhà mình thì tốt biết bao.
Ai ngờ được xoay một vòng, tâm nguyện này coi như thành hiện thực.
Hôm nay là ngày nàng và Tạ Quân thành hôn, sau ngày hôm nay, nơi này sẽ thật sự là nhà của nàng.
Gần hoàng hôn thì trời đổ mưa, nàng một mình ngồi trong phòng, mơ hồ có thể nghe thấy tiếng nhạc ngoài nhà, cùng tiếng cười đùa ồn ào của đám đông, tất cả âm thanh đều làm nổi bật sự trống rỗng trong lòng nàng, Diêm Vũ nản lòng nghĩ lại, những năm này mỗi lần mình rời đi dường như đều không phải chuyện tốt.
Năm phụ thân sắp được điều nhiệm trở về kinh, nàng cùng quản gia và mấy người hầu cùng rời nhà, ai ngờ vừa ra khỏi thành Tô Châu đã gặp lưu khấu, nếu không nhờ hai vị thiếu niên du hiệp ra tay cứu giúp, chỉ sợ mạng cũng không còn.
Sau đó ở kinh thành lại gặp Tề quốc công khởi binh, phụ thân vào thời khắc then chốt ra lệnh cho nàng vào cung, hoán đổi với công chúa, ai ngờ sau cuộc tàn sát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buong-rem-pha-le/3610180/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.