Hôm nay, quân báo Vân Châu tám trăm dặm khẩn cấp đưa vào kinh thành, thái tử mới dẫn quân đến Vân Châu đã không địch lại đợt tấn công mãnh liệt của bộ tộc A Sử, đã rút lui vào trong Gia Dục Quan, lần này đến báo chính là xin triều đình điều động quân đội chi viện.
Nước xa không cứu được lửa gần, hắn tự biết không kịp điều binh từ kinh thành, liền đề cập đến quân đội thuộc phong địa của Dự Vương, có thể tạm mượn dùng.
Vệ Nghị ngồi một mình trên cao đường, nhìn đám triều thần tranh luận không ngớt, trong lòng cười lạnh. Với bản lĩnh của thái tử, cho dù thua trận, cũng không đến nỗi bị người ta đánh lui vào trong Gia Dục Quan. Xem ra Dự Vương hiện đang đợi lệnh ở kinh thành, hắn tự biết ngôi vị Đông Cung không giữ được, lại đánh ra chủ ý điệu hổ ly sơn như vậy."
Việc này đương nhiên là không giải quyết được gì, nhưng Vệ Nghị trong lòng cũng biết, không thể kéo dài quá lâu, ông ta cần phải sớm quyết đoán. Dù sao bách tính Vân Châu cũng là con dân Đại Tề, nếu ông ta thật sự nhẫn tâm không gửi chi viện cho thái tử, tất nhiên sẽ mất lòng dân.
Vì thế sau buổi chầu, Vệ Nghị giữ riêng Tạ Quân lại, cố ý dò hỏi: "Tạ khanh nhìn nhận việc này thế nào?"
Tạ Quân suy nghĩ một hồi trong lòng: "Lần xuất chinh này là do thái tử tự cầu xin, phần lớn những người điện hạ mang theo cũng là thuộc hạ cũ của mình. Nghe nói ngay cả Lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buong-rem-pha-le/3610178/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.