Từ khi thái tử điện hạ về cung, Tạ Quân mỗi ngày đều đến Đông Cung hầu hạ đọc sách buổi sáng như thường lệ, nhưng thái tử điện hạ chẳng bao giờ triệu kiến, chỉ để mặc hắn đứng yên trước cửa điện.
Hôm nay đã là ngày 24 tháng Chạp, đêm qua tuyết rơi rất lớn, lúc này đã tích thành một lớp dày, trời còn chưa sáng, Vương công công đã thấy một bóng người lặng lẽ đứng trước điện.
Nhìn kỹ lại, không phải Tạ Quân thì là ai?
Trong lòng ông thầm thở dài, bước nhanh lên phía trước khuyên: "Điện hạ tối qua ngủ muộn, hôm nay thái phó không cần đợi nữa."
"Đa tạ." Tạ Quân gật đầu với ông, vốn định thi lễ, nhưng ngón tay cử động có hơi cứng nhắc, sắc mặt hắn cũng không được tự nhiên lắm, có chút lạnh lẽo, ông chỉ nghe thấy giọng nói kiên định của hắn, "Điện hạ không đọc sách sáng, thần sẽ ngày ngày đều đến đứng chờ."
Lại một kẻ cứng đầu nữa! Vương công công trong lòng lặng lẽ trừng hắn một cái, nhưng lại không lộ ra ngoài chút gì.
Ông ngẩng đầu nhìn lên, tuyết đang rơi lả tả, trên vai và mũ quan của Tạ Quân đều phủ một lớp sương trắng mỏng, thấy lúc này vẫn chưa đến giờ triều kiến, ông bèn dẫn hắn đứng dưới mái hiên.
Vương công công nhớ đến lời dặn của thái tử điện hạ tối qua, khẽ dặn dò một câu: "Thái phó đợi ở đây, lão nô đi lấy cho ngài một cái ô, tuyết như này xem chừng sẽ rơi cả ngày."
Tạ Quân lại nói lời cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buong-rem-pha-le/3610160/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.