Là mùi hương của nàng, Vệ Sóc liếm môi, hắn càng thêm khát khao.
Nào ngờ, sau khi nếm phải vị tanh của máu, những hình ảnh trong đầu hắn càng trở nên hỗn loạn.
Bên trái là nước mưa hòa lẫn với máu, hắn lại thấy Ngũ đệ của mình nằm trên mặt đất thoi thóp, nhìn về phía xa xa một thiếu nữ non nớt bị cấm vệ quân vây quanh, ngay cả trước lúc lâm chung vẫn không thể tin được, chỉ về phía nàng: "Sao lại... là muội..."
Bên phải, khuôn mặt của thiếu nữ năm năm trước chồng lên gương mặt của Diêm Vũ, bên tai là tiếng thì thầm hoảng loạn của nàng: "Buông ra, thả ta ra!"
"Thả nàng ư?" Vẻ dịu dàng trong mắt Vệ Sóc biến mất, cắn mạnh vào vết thương trên cổ nàng, "Ta phải giết nàng, để báo thù cho đệ đệ của ta."
Bất ngờ, hắn hôn lên môi nàng, chiếm lấy đôi môi ấy.
Hơi thở nam tính đang hung hăng xâm chiếm cơ thể Diêm Vũ, đó là một sức mạnh lạnh lẽo, không thể chống cự, đang từng đợt từng đợt quét qua khoang miệng nàng.
"... Ưm, buông, buông ra." Nàng vẫn không dám lớn tiếng kêu cứu, chỉ có thể van xin hết lần này đến lần khác, "Đừng, đừng làm vậy."
Diêm Vũ không biết rằng, Vệ Sóc coi tất cả những điều này như một giấc mơ, giống như vô số lần trước đây mỗi khi hắn tỉnh giấc vào nửa đêm, từng tấc từng li lột trần, cho đến khi nuốt chửng nàng vào bụng, ăn no nê thỏa thích.
"Tiếc không nỡ giết, vậy ăn nàng thì sao?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buong-rem-pha-le/3590980/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.