Editor: Qing Yun 
“Đừng đánh, cầu xin anh đừng đánh.” Tiếng phụ nữ van nài xin tha cùng với tiếng đấm đá không hề kiêng nể truyền ra từ trong căn nhà gỗ nọ. 
Cô gái khóc thút thít xin tha nhỏ và áp lực, rõ ràng cô ta không muốn bị quá nhiều người nghe thấy sự thảm hại của mình, nhưng người đàn ông kia hoàn toàn không tính cho cô ta có thể diện. Cửa phòng bị đẩy mạnh ra, ông Trịnh túm tóc Khương Tiểu Quyên kéo cô ta ra khỏi căn nhà, ném xuống mặt cỏ ngoài sân. 
Trời rất lạnh mà Khương Tiểu Quên chỉ mặc một cái váy hai dây đủ che được thân hình lả lướt hấp dẫn, cặp đùi trắng lộ ra giãy giụa cuộn tròn trên bùn đất làm mấy người đàn ông ở tầng trên hưng phấn vươn đầu nhìn lén cảnh tượng thô bạo này. 
Ông Trịnh đã uống rượu, mặt ông ta đỏ au, mùi rượu trên người rất nồng, ông ta vung bàn tay to như cái quạt hương bồ xuống không hề biết nặng nhẹ. 
Tiểu Quyên chỉ có thể liều mạng ôm đầu, chịu đựng gã đàn ông đánh đập, cắn răng không phát ra tiếng. 
Không có ai vươn tay với cô ta vào lúc này, cô ta biết rõ quy tắc sống ở thế giới này. Muốn có được bất cứ điều gì cũng cần phải trao đổi. 
Dùng tiền tài, dùng cơ thể, thậm chí dùng chính tôn nghiêm của mình nếu cần. 
Cô ta biết bây giờ phía sau những cánh cửa sổ trên tầng đang có vô số đôi mắt nhìn chằm chằm cơ thể xanh tím của mình, có ánh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buong-nhan-vat-phan-dien-kia-ra-de-cho-toi-toi/3700951/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.