Liễu tiểu thư và Quan tiên sinh đều là lần đầu yêu đương, hai người cứ đứng nghệt ra như vậy.
Lá cây rung nhẹ, mặt trời đã lặn từ lâu.
Liễu tiểu thư trước nay đọc đủ thứ thơ ca tự nhiên nghĩ đến vài câu thơ hợp với tình hình:
Cây đang kết hạt
Gió đang lay cây
Chúng ta im lặng
Đã là mĩ mãn
Lòng bàn tay của Quan tiên sinh toàn là mồ hôi, tim đập không ngừng, chị vừa mới đây thôi cô gái anh yêu thầm từ lâu đã chấp nhận tình cảm của anh: "Quan tiên sinh, sau này mong được chỉ giáo nhiều hơn".
Quan tiên sinh lúc trước tiết kiệm được một số tiền, mua lễ vật rồi vẫn còn thừa một chút. Anh khẩn trương hỏi cô: "Em có muốn cùng anh ăn cơm chiều không?"
Liễu tiểu thư rầu rĩ gật đầu, nhỏ giọng trả lời: "Được." Giọng nói mang theo một chút ngây thơ, vừa nói xong thì Liễu tiểu thư tự giật mình sao mình lại không biết cố gắng như vậy? Lúc trước nói chuyện phiếm cùng nhau rất tự nhiên mà. Tại sao bây giờ lại.. ngại ngùng như vậy chứ.
Buổi tối 7 giờ, Liễu tiểu thư mơ mơ màng không biết bằng cách nào mà về đến ký túc xá, gương mặt đỏ bừng rất đáng yêu.
Cô chỉ nhớ đường cằm thanh tuấn, tiếng nói trầm ấm của anh: "Nhớ nghỉ ngơi sớm em nhé!"
Về đến ký túc xá, cô chỉ thấy bạn thân Tiểu Văn đang ở đó.
Tiểu Văn nghe thấy tiếng vang, lập tức từ trên giường xuống, lại gần Liễu tiểu thư, "Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buong-lam-thoi-thu-ta-gia/2764243/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.