“Tiếu thiếu gia, Tiếu thiếu gia.” Qua 1 lúc lâu, ta mơ mơ màng màng nghe được Bích Quyên cúi đầu gọi ầm ĩ, cả ngày chật vật đã đủ thảm, hỗn loạn không nói, thời điểm tỉnh lại còn muốn nôn. Nhưng trong bụng trống trơn, trừ bỏ nước lã thì đã muốn nôn không ra cái gì nữa. Mang theo lương khô cứng muốn chết, hơn nữa không khẩu vị, ta cảm thấy cơ thể đều hư thoát.
“Bích Quyên……” Ta cố dựng dậy thân mình, vô lực đáp lời.
“Tiếu thiếu gia, ta mang cho ngài chút đồ ăn đây.”
Nàng đem cháo đưa qua, oa, thơm quá, ta thấy kỳ quái lúc này như thế nào không cảm giác muốn ói nữa.
“Bích Quyên, cám ơn ngươi.” Ta vừa uống vừa cười nói.
“Tiếu thiếu gia, ngài nếu là thật muốn lên đảo đi tìm thiếu chủ, chỉ sợ không dễ dàng. Người có biết, nếu không được chủ nhân cho phép, ngoại nhân là rất khó tiến vào Bách Hoa đảo.” Bích Quyên thản nhiên nói.
“Ta biết, cho nên có biện pháp gì không làm người khác phát hiện lại vẫn có thể gặp được Hiên hay không? Hay là ta giả trang thành gã sai vặt trà trộn vào đi.” Ta ban đầu định lẻn vào kiểu này, Hoa Hậu kia vẫn là không đụng mặt tốt hơn.
“Người cho là đi vào Bách Hoa đảo dễ dàng như vậy? Nếu không biết cơ quan bên trong, sợ là người chân vừa chạm đất đã mất mạng.” Ta giờ mới phát hiện Bích Quyên đã không còn sự thẹn thùng trước kia nhìn thấy ở Thanh Mộng viên, ngược lại có một loại cảm giác làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buong-binh-tieu-thieu-gia/2152071/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.