“Thật sự là bất khả tư nghị, chủ nhân…… nàng thật khá……”.
“Đúng vậy, chưa bao giờ biết nguyên lai bộ dạng chủ nhân đẹp như vậy, đích thực là Bách Hoa tiên tử.”
“Ai, tỷ tỷ, ngươi cũng rất xinh đẹp a……”.
“Nào có, muội muội ngươi mới đẹp a…… Ha ha……”.
Nghe nhóm tiểu nha đầu nghị luận, ta nở nụ cười, tuy rằng trên cánh tay còn có chút đau, nhưng hết thảy đều đáng giá. Bách Hoa đảo giờ không còn là nơi phủ đầy không khí trầm lặng đơn độc nữa, lại như là một cái bách hoa tiên cảnh, mỗi người trên mặt đều lộ vẻ tươi cười, bỏ đi tầng khăn che mặt kia, bầu trời nơi này đột nhiên trở nên càng xanh hơn.
“Ngọc nhi, mau, lại đây uống dược……” Hiên hô.
“Uống dược? Dược gì? Ta không có sinh bệnh nha.” Ta lẩm bẩm nói, không biết ta ghét nhất uống dược sao?
“Bổ huyết. Hoa Yên làm, nàng nói nhất định phải uống.”
“Không uống không uống, đắng muốn chết, hơn nữa ta cũng không mất bao nhiêu máu.” Ta biết biết miệng.
“Cái gì không bao nhiêu, ngươi xem sắc mặt của ngươi. Về sau một giọt máu ta cũng không cho mất.”
Ta biết hắn mất hứng vì ta gạt hắn giúp Hoa Hậu chữa bệnh, nhưng quả thật là không mất bao nhiêu máu mà, lúc trước Thượng Quan Tế Ngôn là do ân oán riêng nên hận không thể đem ta tra tấn đến chết, huống hồ hắn y thuật lại không có cao bằng Lưu Dương Tử.
Hoa Hậu cũng thật là, lần trước ta đưa dược đến nàng căn bản không chịu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buong-binh-tieu-thieu-gia/2152034/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.