Thật sự là tức chết ta mà, tên Tào Hành kia hành tung hướng đến mơ hồ bất định. Nhưng là ngươi thích đi đâu thì đi a, làm gì phải ôm theo Lạc nhi của ta, ô ô, hảo nhớ Lạc nhi. Không biết bảo bối của ta có ăn được hay không, có ngủ ngon không? Có phải hay không đang khóc a?
“Ngọc nhi, đừng lo lắng.” Hiên ngoài miệng an ủi ta, bất quá nhìn bộ dáng hắn thật ra so với ta còn lo lắng hơn.“Ta đã bảo Thủy Y Nhi phái người đi tìm rồi.”
“Hừ, cái tên kia. Nếu để cho ta bắt được hắn, nhất định phải đem hắn bầm thây vạn đoạn……” Ta hung tợn nói, bất quá may mắn có Thanh nhi ở đó, ta cũng không sợ hắn hà khắc con ta rồi.
“Thiếu gia, lão gia đã hồi phủ.”
“Hảo, chúng ta trở về đi.” Ta đáp.“Hiên, đi thôi.”
Thời điểm trở lại quý phủ, cha đang ngồi ở đại đường, các tỷ tỷ cũng đều hầu ở một bên. Tuy là trở về nhà, bất quá cha dù sao cũng đã ở trên chiến trường thời gian quá dài, trở về nhà cũng không có thay đổi cái bộ dáng uy nghi kia. Bất quá…… Ta nghĩ……
“Con bái kiến phụ thân……” Ta cúi người hành lễ.
“Tề Lạc Hiên bái kiến Tiếu tướng quân……” Hiên cũng quỳ xuống bên cạnh ta.
“Ngươi! Ngươi là Tề Lạc Hiên?” Phụ thân đột nhiên lớn tiếng hỏi.
“Dạ.”
“Ngươi thích Ngọc nhi?”
“Dạ phải.”
“Làm càn……”.
“Cha, ngươi……” Phụ thân đây là bị làm sao vậy?
“Ta hỏi ngươi, ngươi có thể cho Ngọc nhi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buong-binh-tieu-thieu-gia/2152029/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.