Ngọc ca ca không biết bỏ đi nơi nào rồi, Hiên minh chủ phát điên tìm kiếm, muốn sát vào núi lại bị cái người không giống người quỷ không giống quỷ rất kỳ quái kia ngăn cản…… Kỳ thật ta cũng rất muốn đi lên núi, nhưng Lưu thần y không cho. Dù ta vào trong đó lại có cái gì hữu dụng đâu? Ta không có võ công như Hiên minh chủ, cũng không thông minh giống Ngọc ca ca, ta cái gì đều không làm được, Hành, ngươi rốt cuộc thế nào rồi? Nếu ngươi có chuyện gì, Thanh nhi nên làm cái gì bây giờ?
Ta ngẩng đầu lên, thế nhưng phát hiện đầu gối mình đã là 1 mảng ẩm ướt, gần nhất luôn vụng trộm khóc, Ngọc ca ca nói mắt ta đã muốn thành quả hạch đào. Nhưng ta chính là rất nhớ Hành a, Hành……
“Thanh nhi? Thanh nhi của ta, ta đã trở về!”.
Ta xuất hiện ảo giác sao? Vì sao lại nghe thấy tiếng Hành bên tai thật rõ ràng? Còn có……
“Thanh nhi……” Hành! Người kia quả thực là Hành!!
“Ô ô……” Thật là Hành sao? Trên gương mặt xinh đẹp kia giờ đều là vết máu, vết sẹo…… Nhưng ánh mắt cùng miệng lại hàm đầy ý cười, đúng là Hành của ta không sai……
“Thanh nhi lo lắng? Hài tử ngốc, ta đã trở về, ngươi còn khóc cái gì.”
“Hành……” Ta chạy tới ôm lấy hắn, đúng vậy, Hành của ta đã trở lại, đây chính là hương vị của Hành a…….
Ta ngẩng đầu mới nhìn thấy hắn đau đến mặt mày trắng bệch, tê tê trừu khí, trên người hắn nhất định có rất nhiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buong-binh-tieu-thieu-gia/2151997/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.