Nhân viên bảo vệ còn nói với tôi, người chủ nhà cũ hình như là buôn bán nữ trang, nguyên vật liệu đều nhập từ Thái Lan. Căn nhà kia là hai vợ chồng họ ở, nhưng mỗi năm chỉ ở một hai tháng, mà trong thời gian ở, cũng chỉ ở trong, không ra ngoài. Thời gian còn lại trong năm họ ở bên Thái.
Nữ trang của Thái Lan nổi tiếng khắp thế giới, cũng chẳng có gì khó hiểu. Nhưng thực tế, tôi biết có một loại thương nhân, dưới vỏ bọc nhập khẩu nữ trang mà giao dịch bẩn thỉu.
Ai cũng biết, Thái Lan có mấy đồ quốc bảo, tiếng tăm lừng lẫy, như bùa yêu, đền thờ, voi và bùa hộ mệnh. Trong đó có mấy loại bùa hộ mệnh là loại rất tà dị.
Truyền thuyết kể rằng bùa hộ mệnh được làm từ di vật người chết, thậm chí có một số còn được tẩm thi dầu. Có tác dụng bảo lãnh bình an, thăng quan phát tài, một số còn có thể giết người, làm cho người ta tán gia bại sản, vận đen triền miên.
Thứ bùa này là loại mê tín dị đoan, trên nguyên tắc thì Trung Quốc cấm nhập khẩu. Bởi vậy xuất hiện một số thương nhân bùa ngải, mượn cớ nhập khẩu nữ trang, trộn lẫn bùa hộ mệnh trong đó, mang về đại lục bán.
Nếu như tên kia thật sự làm nghề này, cô gái coi như đã chọc phải tổ kiến lửa. Nguyên liệu mà người Thái thường dùng tương đối âm tà, đều lấy từ trong nghĩa địa. Nếu thực sự dùng để hại người, với bản lĩnh một thương nhân quèn như tôi khó có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buon-do-nguoi-chet/2321566/quyen-15-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.