Nham Lượng đại ca nghiến răng nói: "Lại là nữ quỷ cản đường kia. Nửa đường ta đang đi bình thường, bỗng thấy một nữ nhân mặc đồ trắng nằm giữa lộ, ta nhất thời nóng vội, muốn né qua. Không ngờ lại xuất hiện một con trăn lớn, từ trong khe nước quẫy đuôi ra, đẩy máy kéo của ta đến gốc cây.
Nói xong, Nham Lượng nhìn chú Tư: "Chú Tư, chúng ta nhất định phải nghĩ cách, chứ cứ để nữ quỷ cản đường này lộng hành, đã dọa không ít nhà đầu tư phải chạy đi, bản đã nghèo càng nghèo thêm."
Chú Tư ngồi xổm ngoài cửa, buồn bực rít một hơi thuốc, vứt đầu mẩu xuống đất, nói: "Mẹ nó, nhất định phải cho nó nếm mùi lợi hại. Ngươi cứ dưỡng thương đi ngày mai huy động toàn bộ thôn dân, đi tìm con trăn."
"Con trăn đã bị vị khách quý này của chúng ta chặt đứt đuôi, chắc chắn không thể chạy xa, chúng ta lần theo vết máu nhất định sẽ tìm được nó."
Tôi thì lại thấy chú Tư làm vậy không ổn. Việc cấp bách trước mắt là phải làm rõ, con trăn này là địch hay là bạn. Một con trăn tấn công động vật, mục đích của nó chỉ có một, đó là ăn. Nhưng con trăn này lại chưa ăn người, trên cơ bản còn vô tình hay hữu ý cứu mạng hai người, chuyện này chắc chắn có uẩn khúc.
Tôi định nói chuyện này cho chú Tư, tiểu Nguyệt lại giật giật góc áo tôi, ra hiệu đừng tham gia. Tôi biết người Thái rất dễ kích động, nếu như nhiều lời, chỉ sợ sẽ bị bọn họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buon-do-nguoi-chet/2321479/quyen-9-chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.