Hiện giờ, người trong cuộc, người chết đã chết rồi, kẻ chạy trốn cũng chạy trốn rồi. Ngay đến manh mối duy nhất là bức cổ họa cũng biến mất. Đây có lẽ là vụ khó khăn nhất mà tôi gặp.
Lúc này, tôi rất bối rối, bởi tình hình đã vượt xa dự liệu của mình. Mà tiên trong tranh, thêm một ngày chưa giải quyết, sẽ còn tiếp tục hại người, thậm chí những người bên cạnh tôi cũng gặp nguy hiểm.
Nhân chứng duy nhất bây giờ chỉ còn Vương Hàn, nhừn hắn gần như đã mất tích, tôi chỉ có thể bảo Lý Vân Thiên điều động nhân lực, tìm mọi cách tìm ra tung tích của hắn, đồng thời chúng tôi vẫn phải túc trực ở cư xá của hắn.
Có điều Lý Vân Thiên nói, hắn không thể tiếp tục ngồi chờ cùng chúng tôi, bởi hắn còn công việc, không thể vắng mặt dài ngày như vậy. Dù sao thì hắn theo tôi, ngoài việc cho tôi thêm can đảm, cũng không giúp được gì nhiều, nên tôi bảo hắn, nhà Vương Hàn giao cho tôi xử lý.
Lúc chia tay, Lý Vân Thiên còn đưa cho tôi một cây dùi cui điện, nói có thể cần dùng đến. Bọn đạo mộ thường có khuynh hướng bạo lực, nếu tên kia không chịu thua, dùi cui điện có thể áp chế hắn.
Tôi gật đầu cười có điều tôi cảm thấy thứ này mang ra so với vật âm tà hay vong linh chẳng có tác dụng gì, liền giao cho tiểu Nguyệt để nàng tự vệ.
Sau đó tôi với nàng lại trở về cư xá của Vương Hàn.
Trên đường đi, suy nghĩ, tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buon-do-nguoi-chet/2321441/quyen-7-chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.