Không ngờ nữ sinh trang điểm lòe loẹt kia lại là một ý tá thực tập, nàng giúp nam nhân sát trùng vết thương. Không bao lâu sau, hắn đã tỉnh dậy. Cặp mắt hắn vằn vện tia máu, trên tay vẫn nắm chặt thanh kiếm. Có điều hắn dù trọng thương nhưng ý thức vẫn thanh tỉnh, há miệng phun một búng máu tươi: "Chúng ta... giờ đang ở đâu?"
"Sẽ rời Phong môn thôn ngay bây giờ, đưa ngươi vào bệnh viện, chắc chắn ngươi sẽ không sao."
Nam nhân nhẹ nhàng thở ra, nằm xuống ghế sau: "Không, đi Đại Bi tự, tùm Bạch Mi thiền sư."
Nói xong, hắn lại ngất đi.
"Đại bi tự? Bạch mi thiền sư?" Tôi hoang mang hỏi nữ sinh trang điểm: "Cô là người ở đây phải không?"
Nàng liền gật đầu.
"Vậy cô có biết chùa đại bi ở đâu không?"
"Biết, cách đây không xa, trên một ngọn núi."
"Tốt quá rồi." Tôi hưng phấn nói: "Bây giờ mau dẫn chúng tôi tới đó đi."
Nữ sinh trang điểm vốn là ý tá, có vẻ không thống nhất nói: "Đại ca, ngươi nghe ta nói, hiện giờ y học phát triển, đưa hắn tới bệnh viện liền có thể chữa khỏi. Chùa triền, hòa thượng chỉ là mê tín, ngộ nhỡ vết thương soái ca này nhiễm trùng, khi đó đi viện cũng không kịp nữa."
Tôi hừ một tiếng: "Cô thì biết cái gì. Hắn bị nhiễm thi độc, bệnh viện vô phương cứu chữa. Đi đại bi tự, ngay!"
Nàng bị tôi dọa, đành phải đáp ứng, dẫn đường cho chúng tôi.
Từ đường lớn ngoặt vào một lối nhỏ, đi khoảng hơn hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buon-do-nguoi-chet/2321425/quyen-6-chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.