Tôi hít một hơi thật sâu, cảm thấy rất có thể nàng đang dụ dỗ tôi, sau đó thừa dịp tôi không chú ý, cắn nát cổ tôi, uống máu của tôi, biến tôi thành cương thi như nàng.
Tôi có thể trúng chiêu ư? Đương nhiên không thể. Tôi trấn định, tự nhiên nói: "Trên chân nổi bóng nước, tốt nhất đừng chọc ra, như vậy sẽ nhiễm trùng. Tôi cho cô chút thuốc, cô bôi lên là đỡ."
Sớm biết thôn này hoang vắng, côn trùng rắn rất nhiều, cho nên tôi mang theo không ít dược phẩm, tiện tay lấy từ trong túi ra một bình đưa cho Tĩnh Tĩnh.
Nàng thẹn thùng cúi đầu xuống, nói: "Thật sự rất đau, tôi đau đến không chịu nổi nữa. Nhiễm trùng không quan trọng, ngày mai tôi sẽ đi bệnh viện khám chữa."
Nói, Tĩnh Tĩnh liền ngồi xuống đám cỏ, chủ động cởi bỏ giày, sau đó là tất chân.
Lập tức, một đôi chân trắng, dưới ánh trăng cơ hồ còn phản chiếu dạ quang hiện ra. Tôi vẫn còn trẻ, nàng dùng chiêu này, làm sao tôi chịu nổi?
Thế nhưng trong lòng tôi nhớ rõ nam nhâ căn dặn hồi nãy, lúc này tuyệt đối không thể phân tâm.
Tôi nuốt nước bọt, cắn răng kìm nén cảm xúc phát sinh, cười khổ nói: "Thật có lỗi, nam nữ thụ thụ bất thân, hay là để tôi gọi bạn của cô dậy giúp đỡ."
Nói xong, tôi còn không dám liếc nàng một cái, trực tiếp đi vào tạ lễ thảo đường, tới chỗ nam nhân đang ngủ. Lúc tôi xoay người đi, nghe rất rõ tiếng nàng thất vọng thở dài.
Tôi nằm xuống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buon-do-nguoi-chet/2321415/quyen-6-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.