Trải qua sự kiện lần này, trong giới đồ cổ, tôi coi như cũng có chút danh tiếng. Đại khái là bởi vì một người trẻ tuổi như tôi mà đã có thể trấn áp được xà dục đao.
Người ta có câu "Người sợ nổi tiếng, heo sợ mập" quả không sai. Từ lúc nổi danh, mang lại cho tôi không ít phiền phức. Giống như phi vụ lần này, tôi gọi nó là, dây chuyền xương người.
Sau lần bán xà dục đao, rung rỉnh tiền trong túi, tôi liền chạy tới sanya du lịch, hưởng thụ. Có lẽ tôi không có tố chất của người lắm tiền, đi chơi một tuần lễ, mới tiêu có chưa đến hai vạn tệ.
Tôi có chút buồn bực, dự định bay sang Châu Âu tiếp tục giải sầu. Vừa nhấc máy định đặt vé máy bay, thì Lý mặt rỗ gọi điện tới.
Vừa đưa máy lên nghe, Lý mặt rỗ đã vồ vập hỏi tôi đang ở đâu; hắn có món làm ăn cực lớn, chỉ cần thành công, nửa đời sau không cần lo nghĩ.
Nói xong, hắn toan định giới thiệu thương vụ, tôi không nói nửa lời liền cúp máy. Cái tên khốn kiếp này, đúng là lòng tham tới cực điểm, mới có mấy ngày đã không chịu an nhàn hưởng thụ.
Sự việc xà dục đao đã để lại trong tôi bóng ma tâm lý. Tối thiểu một năm nữa tôi không động tới mấy vật âm tà này.
Chẳng ngờ họ lý bám riết không thôi, gọi tôi hết cuộc này tới cuộc khác. Bất đắc dĩ, tôi cho số của hắn vào black list, lúc này đầu óc mới trở nên thanh tịnh.
Sáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buon-do-nguoi-chet/2321368/quyen-4-chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.