Tám mươi vạn tệ, giống như từ trên trời rơi xuống, tôi quả thực rất phấn khích. Việc đầu tiên là sửa sang lại cái tiệm đồ cổ, tôi đã thầm quyết định ngày sau sẽ dựa vào nó mà sinh sống. Riêng việc này ngốn mất phân nửa tiền; còn lại bốn mươi vạn tôi mang gửi ngân hàng. Làm một chuyến này thấy rằng muốn sinh lời phải đầu tư, vì vậy trong tay cần chừa chút tiền mặt.
Một tháng trôi qua, không hề có thương vụ nào, trong lòng tôi không khỏi có chút nôn nóng, bởi mỗi ngày ngồi không canh tiệm quá nhàm chán. Nhưng cũng chẳng phải đợi lâu, tôi không kiếm ra thương vụ, thì Lý mặt rỗ lại bày ra trước mắt.
Hôm đó, Lý mặt rỗ vẻ ngoài hớn hở, mang theo một đống đồ vật đến cửa tiệm. Nhìn hắn mặt đỏ hồng, nói chuyện hồ hởi, tôi liền biết chắc có công việc tốt.
Nhà hắn với nhà tôi có chút khác nhau, tiệm của hắn đều có thuê nhân viên trông coi, một mình hắn có thời gian về các vùng quê nghèo đói thu mua đồ cổ. Vả lại nhà hắn buôn bán sớm hơn nhà tôi, giao thiệp rộng, so với nhà tôi quan hệ phong phú hơn nhiều. Cho nên chính lúc Lý mặt rỗ muốn hợp tác cùng tôi, là tôi nói vận may đã tới.
Lý mặt rỗ đem một bình rượu "Trung Hoa Lam" giá hơn ba trăm đồng, tôi gọi một nồi lẩu bò, ăn uống nói chuyện.
Tôi hỏi hắn, có phải có khách hay không mà tới tìm tôi?
Lý mặt rỗ hếch môi cười "Trương gia tiểu ca, lần này là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buon-do-nguoi-chet/2321334/quyen-2-chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.