Ôm cây đợi thỏ.
Quan trọng chính là cái chữ ‘đợi’ này, đã hành hạ mấy người Lạc Diệp rất nhiều.
Gần khu nhà ở gia đình có nhiều rừng cây, muốn giấu đi một người vẫn rất dễ dàng, nhưng mà giấu đi ba người thêm một chiếc xe thì có chút hơi rõ. Cũng may là bọn họ vốn đem xe để ở bên ngoài khu nhà ở gia đình sau đó đi bộ tới. Vì thế Lạc Diệp đem xe chuyển ra ngoài trường tìm một bãi đỗ xe gửi, lại quay về bên này ngồi chồm hổm chờ.
Trong rừng cây nhỏ vừa nóng vừa ẩm, hai người lớn đều có chút chịu không nổi thì không cần lại nói tới trẻ con. Lúc này Tiểu Kiệt đã thể hiện ra được khả năng chịu đựng kiên cường, nhìn thấy cẳng chân thằng bé đều là dấu bị muỗi cắn, hai người nhìn thấy cũng có chút đau lòng. Nhưng lại không dám đem thằng bé để lại ở cái khách sạn nào đó, lỡ như nữ quỷ kia đi theo nó, đó không phải nguy hiểm sao?
Ngày đầu tiên vẫn chờ đến trời tối, khi bọn họ đều có chút buồn ngủ, bàn bạc hôm nay có nên tạm thời rút lui hay không thì sự tình cuối cùng cũng có chút tiến triển.
Vị trí bọn họ núp là lối vào duy nhất nằm nghiêng đối diện với nhà của thầy Lưu. Tiếp cận cũng không xa lắm, nếu lầu 1-2 có người đóng cửa hay mở cửa đều có thể loáng thoáng nghe được, còn có thể nhìn thấy người đi xuống từ cái lầu thang cửa đơn kia.
Lúc sau bọn họ thấy nơi đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buom-buom/1961740/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.