An Yến không thích ăn trái cây, đặc biệt là táo, nhưng lại thích uống trà sữa hoa quả mà vị xoài là chiếm đầu bảng.
Dạ dày cậu không tốt nhưng không bao giờ chịu chú ý, bước ra khỏi cửa là quấn lấy Tề Cảnh Bình đòi uống trà sữa, Tề Cảnh Bình dạy dỗ cậu rất nhiều lần, nhưng cậu vẫn mặt đầy háo hức kéo kéo tay áo anh, làm nũng kiểu này thì công nào mà chịu nổi.
Đến mùa hè, yêu tinh làm nũng An Yến không còn thỏa mãn trà sữa ở nhiệt độ phòng nữa, mỗi lần gọi nước đều lén lút nói nhỏ với nhân viên: "Size lớn, không đường, nhiều đá, phải thật nhiều đá."
Kết quả mới uống được một nửa bụng đã bắt đầu không thoải mái, khuôn mặt nhỏ nhắn vì đau mà có chút trắng bệch, nhưng cậu không dám kêu, nếu than đau lần sau chắc chắn không được uống nữa, cho nên An Yến cắn môi chịu đựng.
Cơn đau dạ dày nhất thời không thuyên giảm, Tề Cảnh Bình nói chuyện với cậu, cậu cũng chỉ có thể ậm ừ mà trả lời.
Lúc xem phim xong đi ra, Tề Cảnh Bình nhìn thấy môi An Yến bị cắn đến bật máu, trong lòng hiểu rõ, anh không nói lời nào chỉ chăm chú nhìn vào mắt cậu.
An Yến bị anh nhìn đến chột dạ, nhanh chân ném ly trà sữa còn dư một ít vào thùng rác hòng phi tang chứng cứ.
Tề Cảnh Bình nhíu mày quay đầu đi thẳng, rõ ràng là tức giận với thái độ biết sai không chịu sửa của An Yến.
An Yến chạy theo anh, một tay ấn bụng tay kia nắm tấy cánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buoi-mat-ong/1151704/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.