Mộc Đóa bị nhét đồng phục còn mang theo hơi ấm của Cố Lự vào trong ngực, cô hài lòng cầm thứ trong tay, từ “Không muốn” định nói với anh đã đến bên miệng, cứ thế kẹt lại trong cổ, đành nuốt xuống bụng.
Mộc Đóa không nói gì, bàn tay nhỏ bé kéo căng đồng phục, cô cố ý nhờ thầy tăng số đồng phục lớn hơn, Mộc Đóa giả vờ lơ đãng lật cổ áo ra, thật ra cô muốn xem số đo.
Thấy Mộc Đóa cầm bút lông lên, Cố Lự kéo ghế, tiến đến bên cạnh, “Mình muốn một con cao to uy mãnh hơn con của cậu.”
Mộc Đóa khinh bỉ liếc nhìn vị khách rảnh rỗi đang nói ở bên cạnh, “Gấu trúc nhà nào lại cao lớn uy dũng như vậy chứ, có cần thêm cơ bụng sáu múi luôn không?”
Nhưng Cố Lự không thèm quan tâm đến chủ ngữ mà cô nói, cố tình hiểu nhầm ý trọng tâm, “Cậu thích có cơ bụng à?”
“Hả?” Mộc Đóa nháy mắt vài cái, nghiêm túc suy nghĩ, “Chỉ cần đừng gầy quá là được.” Nói đến cơ bắp, Mộc Đóa liền nghĩ đến bộ ngực của loại sinh vật trên sách kia cũng đã luyện thành mạnh mẽ, không khỏi sợ run cả người.
Mộc Đóa lấy lại tinh thần, phát hiện Cố Lự đang sờ cằm, theo thói quen bật ghế lên cao, đang suy nghĩ gì đó, trên người chỉ có một chiếc áo mỏng. Mộc Đóa thầm ai oán, quả thật nam sinh còn cần phong độ hơn nữ sinh.
Mộc Đóa vẽ vẽ trên giấy, suy nghĩ tạo hình của một con gấu trúc cường tráng, rồi lại cầm hình con gấu trúc rực rỡ đầy màu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buoi-chieu-tinh-yeu/1844804/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.