Lớp tự học buổi tối thứ hai đã trôi qua hơn nửa buổi, Cố Lự mới cầm hai lon Coca đi vào từ cửa sau. Mộc Đóa đang viết đoạn văn bằng tiếng anh, trong đầu đang toàn là “Chủ động” hay “Bị động”, không biết ở đuôi nên thêm “Ed” hay là thêm đuôi “Ing”…
Mộc Đóa nhíu đôi mi thanh tú của mình, vung bút lên, nghiêm túc thêm “Ed” vào cuối, chợt nhìn thấy bên trên góc bàn đặt một lon Coca.
Cố Lự hất cằm ra hiệu cho cô, Mộc Đóa khẽ nói cảm ơn.
Cố Lự không đáp lại, nhìn điện thoại xoa xoa trán mình, buông một câu, “Làm bài tập xong bảo mình.” Sau đó lại nằm sấp lên mặt bàn học bắt đầu nghỉ ngơi. Bây giờ Mộc Đóa đã quen với hành vi tự do của anh, trên người anh hoàn toàn không thấy giống cảm giác gấp gáp mà một học sinh cấp ba đem lại, thật là làm cho người khác thấy vừa hâm mộ lại xen lẫn ghen ghét.
Thầy Xuân vào trong lớp dò xét một lúc, thấy mọi người đều chăm chú học tập liền vui mừng rời đi. Giờ tự học mọi người thường đổi chỗ để hỏi nhau bài, cho nên việc Mộc Đóa ngồi bàn cuối cùng cũng không cảm thấy có gì kỳ quái. Về phần Cố Lự ngủ, hoàn toàn không muốn can thiệp.
Mộc Đóa làm bài tốc độ rất nhanh, khi gần hết tiết thứ hai, cô đã làm xong. Bây giờ đến lúc tan học cũng không còn lâu nữa, Mộc Đóa suy nghĩ, cũng nằm sấp lên mặt bàn híp mắt nghỉ ngơi một chút, tối qua ngủ muộn, thời gian làm việc và nghỉ ngơi bị rối loạn.
Chuông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buoi-chieu-tinh-yeu/110944/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.