Bởi vì có người của Bộ giáo dục đến kiểm tra thí điểm, không cho phép trường học học bù hai ngày nghỉ, buổi sáng thứ bảy chỉ mới hai tiết đầu mà các giáo viên đã vội vàng đưa cả chồng to bài thi phát cho mọi người mang về nhà làm, trên bài thi vẫn còn nồng đậm mùi mực in, xem ra là nhà trường mới in đây.
Mộc Đóa cảm thấy phiền muộn, vướng mắc cả đêm giờ đã được nhà trường dễ dàng giải quyết rồi. Khi thầy Xuân đến tuyên bố đến giờ tan học, Mộc Đóa vô thức liếc nhìn Cố Lự, cảm thấy vô cùng may mắn.
Nhưng cái nhìn này Cố Lự đã cảm nhận được, đối diện với ánh mắt của anh, Mộc Đóa đang có tật giật mình cuống quýt quay đi, tỏ ra ngơ ngẩn nhìn đồng hồ trên tường, miệng lẩm bẩm, để chứng minh rằng mình chỉ là đang xem giờ thôi.
Cố Lự thấy buồn cười, anh cũng không phải là sài lang hổ báo gì, lại bị cô đề phòng như vậy. Các giáo viên phát xong hết bài thi, duy chỉ có Cố Lự là bỏ tất cả vào trong ngăn bàn, tiện tay cầm lấy một quyển tạp chí trên bàn, đi ra cửa sau, đến cạnh cửa sổ chỗ Mộc Đóa, cong ngón tay lên gõ nhẹ cửa kính.
Mộc Đóa đang sắp xếp bài thi mang về, nghe thấy âm thanh liền quay đầu, buồn bực mở cửa sổ ra.
Cố Lự không nặng không nhẹ nói ra ba chữ, “Buổi tối gặp.”
Mộc Đóa ngạc nhiên, sao lại gặp vào buổi tối?! Mộc Đóa nhíu nhíu lông mày nhìn bóng lưng Cố Lự biến mất ở bậc thang, sau đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buoi-chieu-tinh-yeu/110942/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.