Trương Minh Tuệ nhìn thấy gương mặt hồng hào lấm tấm những sợi tóc đen của Thanh Trà đứng trước cửa,cô có cảm giác như mình đang bị một lực hút nào đó,tất cả đều ngưng động,chỉ mỗi trái tim cô rơi xuống vực thẳm
Thiếu nữ đứng trước mặt cô mặc một chiếc đầm ngủ màu trắng xinh đẹp,tóc dài đến ngang hông,lại còn đang ướt,bết lại từng sợi,có lẽ là vừa tắm xong
Giọng của cô chợt nghẹn đi
Hai người họ...sống chung nhà ư?
Sao Thiện chẳng nói với cô bao giờ?
Biết bao nhiêu câu hỏi vang trong đầu cô,mà chỉ trong một khoảnh khắc,cô chẳng nhớ mình phải làm gì nữa
"Chìa...chìa khoá nhà của Thiện đánh rơi,tớ đem trả..."
Thấy ngữ điệu cô ấp úng như thế,Venezi Thanh Trà chợt hiểu ra,cô nàng miễn cưỡng cười đáp lại,đưa tay ra lấy
"Tuệ à,chuyện không phải..."
"Trễ rồi,tớ phải về nhà gấp,gặp...gặp cậu ở trường!"
Vừa dứt lời,Trương Minh Tuệ xoay gót rời đi,cũng không nghe nổi những lời níu kéo của Thanh Trà phía sau lưng
Thang máy vừa đóng lại,lúc đó nước mắt cô mới rơi xuống
Sống chung,hai người họ sống chung sao?
Sao cô không biết gì hết...thảo nào,những lúc cô nhắc đến Thanh Trà,Thiện lại phản ứng rất kì lạ
Ra là,bọn họ lại có loại tình cảm như thế này
Trương Minh Tuệ nghĩ đến đây,hai mắt lại mù mịt,cảm thấy vị giác trong miệng thật đắng,cứ như có thứ gì đó đang tan vỡ
Cô thầm nghĩ,thế còn cô thì sao,tình cảm mà cậu nói,nụ hôn vào buổi chiều hôm ấy,những bí mật thầm kín nhất của cậu...
Đều là nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buoi-chieu-hom-ay/3423606/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.