Ngày họp phụ huynh cuối cùng cũng đến,mỗi bàn cha mẹ đều ngồi kín chỗ,chỉ Trương Minh Thiện là không có ai
Thực ra cũng không có gì kì lạ,suốt ba năm cô chưa từng thấy có ai đi họp cho cậu
Có lẽ vì là học sinh đứng đầu khối,phụ huynh cũng chẳng mảy may quan tâm lắm,dù sao có đi hay không thì năm nào thành tích cũng giống nhau cả
Cô khẽ nhìn Thiện,hai cô cậu thiếu niên đứng ngoài ban công hóng gió
Tóc mái cậu bay ngược về sau,ánh mắt vẫn luôn hướng về phía trước,có chút mệt mỏi nhìn về nơi vô định
Nhưng mà cho dù là vậy,cả lớp chỉ có ba mẹ cậu là không đi họp,không biết cậu có cảm thấy lạc lõng không
"Thiện này,mẹ cậu bận à?"
Thật ra cô vốn định thêm chữ 'lại' ở phía trước,chỉ sợ cậu nghĩ nhiều
Trương Minh Thiện không nhìn cô,ngón tay cậu khẽ nghịch chiếc lá đong đưa đặt trên ban công,khoảng chừng vài giây sau mới "ừ" một tiếng qua loa
Mẹ cậu quan tâm đến thành tích của cậu như thế,sao lại không đến họp để xem ở lớp cậu học tập thế nào nhỉ?
Có lẽ thân quen với nhau được ba năm,thiếu niên như đi guốc trong bụng cô
Là cậu biết cô đang nghĩ gì
"Mẹ để tâm đến thành tích của tôi chứ đâu phải tôi"
Lời này của cậu khiến cô thấy hơi hổ thẹn,chẳng lẽ biểu hiện trên mặt cô rõ vậy sao?
Trương Minh Tuệ ôm má mình,hơi chột dạ như bị người ta nói trúng:"Sao cậu lại nghĩ thế?Mình thấy giảng viên đại học thường bận lắm"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buoi-chieu-hom-ay/3415568/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.