Người ta thường bảo,mùng một Tết cha,mùng hai Tết mẹ,mùng ba Tết thầy
Trương Minh Tuệ cũng trải qua ba mùng tương tự như thế
Vẫn như ngày bé,mỗi lần thức dậy vào ngày đầu năm,cô đều háo hức để mặc lên những bộ váy xinh đẹp mà mình đã cất trong tủ từ lâu,chỉ đợi đến mùng một được khoác lên để cả năm được mặc đồ mới
Quan niệm của người cũ phần lớn đều chính xác,cô không dám nhận mình lớn lên trong một gia đình khá giả,chỉ là từ bé đến giờ đúng là cô chưa từng lo lắng về chuyện cơm áo gạo tiền,mặc dù mẹ cũng từng dạy cô phải sống tiết kiệm,nhưng mẹ chưa từng than thở với cô những điều ấy
Trương Minh Tuệ tự ngắm bản thân mình trong gương,nhà cô không có truyền thống ngày Tết thì mặc áo dài,thế nên từ bé đến giờ cô chỉ thích mặc váy hoa. Cũng may cô lớn lên thừa hưởng vóc dáng xinh đẹp của mẹ,gương mặt của ba,nét nào ra nét ấy,tóc đen mắt nâu,da dẻ hồng hào,mũi không quá cao,tuy nhiên ngũ quan nhìn kĩ trông cũng hài hoà
Lúc cô xuống nhà,phòng khách vang dội tiếng loa của hàng xóm đang bật nhạc xuân nghe vừa nôn nao vừa phấn khởi, còn ba mẹ thì đang xem Thúy Nga
Thực ra cách nhận biết ngày Tết đến không phải là xem lịch,mà là nhìn kênh truyền hình bên góc phải,thấy nó gắn vài cây mai cây đào,thế là cô biết mình sắp được nghỉ Tết rồi
Thêm một điều nữa,đó là hôm 30 Tết gần lúc giao thừa,mẹ sẽ chuẩn bị hạt dưa,hạt hướng dương và vài loại chocolate hoặc kẹo ngọt,kẹo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buoi-chieu-hom-ay/3415559/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.