Không biết thời gian đã qua bao lâu,bởi vì lớp học quá đỗi ồn ào,Minh Tuệ căn bản không ngủ được,thêm nữa cách vài phút là có người lại bàn cô tặng quà cho cậu,nếu không phải chocolate thì cũng là quà và thư tình,thực sự vừa phiền vừa mất kiên nhẫn
Thực ra được nhiều người thích,cũng chẳng phải vẻ vang gì
Cuối cùng cô cũng hiểu vì sao Minh Thiện ghét nhất mấy mùa lễ hội rồi
Cô ngẩng mặt lên nhìn đồng hồ trên tường,đã 5 giờ chiều rồi,người trong lớp cũng không còn nhiều là bao,cô khẽ đưa mắt quan sát xung quanh một chút,cũng không thấy Hà Hân ở đâu
Mong rằng bây giờ cô nàng đang ở cùng Kim Thành...một ngày lễ tuyệt vời như thế, ở bên cạnh người mình thích có lẽ rất tuyệt
Ánh nắng chiều dần chuyển thành màu hồng cam dịu dàng,thu mình về hướng Tây để nhường chỗ cho mặt trăng buông xuống
Gần cuối năm,trời tối rất mau,còn nửa tiếng nữa mới đến sáu giờ mà đường đã lên đèn. Cô cảm thấy mình đợi cũng đủ lâu,còn định đứng dậy đợi cậu ở cổng
Thế nhưng động tác liền dừng lại khi nhìn vào học bàn của Thiện.Phải rồi,còn quà của cậu,làm sao bây giờ?
Trương Minh Tuệ vừa đứng lên lại ngồi xuống,cô chống cằm nhớ lại những lời của cậu đừng chạy lung tung,rất có kiên nhẫn tiếp tục chờ
Tuy Trương Minh Thiện khét tiếng là trạng nguyên trường học,tính cách cũng chẳng đáng yêu gì nhưng cậu lại là người biết giữ lời hứa.Không đợi cô chờ thêm một phút,người đã xuất hiện ở cửa,mồ hôi nhễ nhại,áo đồng phục xộc xệch như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buoi-chieu-hom-ay/3415551/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.