Từ khi nào,bạn cảm thấy một người đang ở trước mặt,chỉ cách một bước là có thể chạm tới,nhưng lại tồn tại một bức tường vô hình ngăn cách bạn và họ chưa?
Cô có rồi,là một buổi chiều nọ,giờ ra về 5 giờ 25 phút ở trong lớp học
Ánh mắt của cậu thật khác mọi khi,ánh mắt ấy làm cô nhớ đến một ánh chiều tà đang dần buông xuống,không rực rỡ,lại vô cùng dịu dàng...
____
Thi học kì một sắp đến rồi,nhưng cô và Hà Hân vẫn ôm hai ly trà sữa vào lớp ngồi nhâm nhi thấp thỏm mà canh giám thị,buổi trưa mà không có trà sữa,giống như sa mạc mà không có nước vậy,cô sẽ là con cá chết khô mất
"Hồi nãy cậu order trà sữa khoai môn thì phải,nghe nói là vị mới của Hot n Cold?"
"Uống thử không?"-Hà Hân chìa ống hút về phía cô,cô cũng không ngại mà hút lên một hóp,đúng là ngọt thật,là hương vị ngọt dịu lại thơm nhẹ mùi khoai môn,tóm lại không chê vào đâu được
Hà Hân cái gì cũng không giỏi,chỉ có khoảng ăn uống rất được trời phù hộ,có thể nói là thiên phú
Cô nàng còn nói,nếu Việt Nam có nghề gọi là nhà phê bình ấm thực,thì mấy con chuột trong phim Ratatouille cũng phải ngã mũ trước cô nàng thôi
Lời này chọc cười được hai bạn nam ngồi trước một bàn,chính là Khôi và Thịnh.Bốn người ngồi gần nhau được một học kì,cũng xem như là khá thân,dạo này còn nói chuyện rất nhiều nữa
Khôi nói:"Cậu mà là nhà phê bình ẩm thực,thế thì nhà hàng nào cũng đóng cửa mất"
Hà Hân liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buoi-chieu-hom-ay/3415527/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.