Tiểu Như đỡ đứa bé lên, vội vàng mở hộp lấy thìa xúc lên đút cho Tiểu Niệm:
- Mẹ, Tiểu Niệm rất sợ, tại sao họ lại bắt chúng ta.
- Tiểu Niệm đừng sợ, có mẹ ở đây. Hơn nữa, ba cũng sẽ đến cứu chúng ta. (Cô ôm chặt Tiểu Niệm vào lòng an ủi)
Mạc Thiếu Phong bước vào nói với James:
- Để đây tôi trông, anh ra ngoài liên lạc với hắn đi.
James gật đầu rồi đi ra ngoài, Thiếu Phong liền bước đến bên cạnh cô, vung tay lên tát mạnh cô 1 cái, Tiểu Niệm hoảng sợ hét lên:
- Mẹ
Cô càng ôm chặt Tiểu Niệm hơn an ủi nó:
- Mẹ không sao, Tiểu Niệm
Nói rồi cô lườm mắt nhìn sang hắn:
- Mạc Thiếu Phong, anh rốt cuộc là muốn gì?
- Lệ Tiểu Như, ngày đó mày tát tao 1 cái bây giờ tao chỉ muốn trả lại. Vì mày mà tên khốn kia đã hại tao đến tán gia bại sản, hại tao mất luôn cả vị hôn thê, tấy cả nhưng cái này tao sẽ trả hết trên người mày.
Hắn vung tay tát cô thêm 1 cái nữa, Tiểu Niệm khóc lóc hét lên, xô hắn 1 cái:
- Người xấu, không được đánh mẹ.
Hắn giận dữ hất mạnh thằng bé, làm Tiểu Niệm ngã lăn ra đất, cô vội vàng lại đỡ Tiểu Niệm:
- Mạc Thiếu Phong, tức giận cứ trút lên người tôi, đứa trẻ không có tội tình gì.
- Được, nếu cô muốn tôi sẽ đáp ứng
Hắn vung tay lên định tát cô 1 cái nữa liền bị James giữ tay lại:
- Thiếu Phong, anh bình tĩnh chút. Đừng làm hỏng chuyện.
Hắn hừ lạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buoi-chieu-ay-gap-duoc-em-la-dinh-menh/1752797/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.