Được, tôi cũng không thích ép buộc ai. Cô có thể nghỉ phép từ hôm nay.
- Cảm ơn giám đốc
Tiểu Như lịch sự cúi đầu chào chị rồi đi ra ngoài.
Trở về nhà cô.
- Tiểu Niệm, mai mẹ sẽ dẫn con đi chơi được không.
- Mẹ không lừa Tiểu Niệm chứ, lần trước cũng bảo vậy nhưng cuối cùng lại là dì Mạt Mạt dẫn Tiểu Niệm đi chơi.
- Tiểu Niệm ngoan, mai mẹ được nghỉ làm, mẹ hứa sẽ dẫn Tiểu Niệm đi chơi.
- Zê, Tiểu Niệm rất yêu mẹ!
- Vậy bây giờ Tiểu Niệm đi ngủ để mai còn đi chơi nữa nhé.
- Dạ
Cô ôm Tiểu Niệm vào lòng khẽ mỉm cười, đứa bé này vốn là động lực giúp cô có thể sống đến bây giờ. Từ từ chìm vào giấc ngủ đâu ai biết được ngày mai sẽ ra sao. Buổi sớm, khi mặt trời đã lên cao, những tia nắng đã trải dài trên con đường, cơn gió nhẹ ru mát tâm hồn, thời tiết hôm nay thật là biết chiều lòng người
- Tiểu Niệm, hôm nay mình sẽ đi công viên nước nhé.
- Dạ, Tiểu Niệm rất thích công viên nước
- Ba à, ba ở nhà nghỉ ngơi, con đưa Tiểu Niệm đi chơi lát về sẽ đi chợ luôn.
- Tiểu Niệm chào gia gia
- Được rồi, đi đi không lại muộn (Ông Hùng mỉn cười rồi khoát tay)
Cô cùng Tiểu Niệm bắt 1 chiếc taxi đi đến công viên nước ABERFA.
- Tiểu Niệm, đợi mẹ trả tiền đã, con không được tự ý sang đường
- Mẹ, mẹ mua bimbim cho Tiểu Niệm
Cô trả tiền taxi xong liền nắm tay Tiểu Niệm đi sang hàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buoi-chieu-ay-gap-duoc-em-la-dinh-menh/1752794/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.