bỗng trở nên thất thần, giọng nói ấy thật sự hắn đã mong chờ từ rất lâu rồi. Cổ họng bắt đầu khô cứng:
- Nhiên Nhiên, em đã về!
- Em đang ở quán cafe đường acxbyz.
Hắn tắt máy, với tay lấy chiếc áo khoác rồi vội bước.
Tại một quán cafe nhỏ ở cuối đường, Thiên Vương bước vào đã thấy được hình bóng quen thuộc ấy. Đã nhiều năm trôi qua như vậy, trái tim hắn vẫn loạn nhịp khi nhìn thấy cô, từ từ bước đến kéo ghế ngồi xuống:
- Nhiên Nhiên, em thật sự đã về!
- Thiên Vương, anh đã thay đổi rồi, trưởng thành hơn, chín chắn hơn và đẹp trai hơn rất nhiều. (An Nhiên nhìn hắn mỉm cười mê hoặc)
- Nhiên Nhiên, em về là có ý gì. Sau bao nhiêu năm bỏ đi không một chút tin tức và giờ em lại bất ngờ quay về, anh thật không hiểu rốt cuộc e là đang nghĩ gì. (Hắn đã trở nên mất bình tĩnh, nhìn xoáy và con mắt cô mà nói)
- Thiên Vương, anh vẫn còn giận em chuyện đó sao. Thật xin lỗi, nhưng mà em đã quay về với anh rồi đây. (An Nhiên đã bắt đầu khóc, bàn tay cô vội nắm chặt lấy tay hắn)
- Nhiên Nhiên rốt cuộc em đã từng suy nghĩ đến anh chưa, em xem tình cảm của anh là gì vậy Nhiên Nhiên (tim hắn chợt thắt lại, gằn giọng mà nói)
An Nhiên thấy vậy liền hoảng sợ, nước mắt càng tuôn ra nhiều hơn:
- Thiên Vương, em thật sự không muốn điều đó xảy ra, là em có nỗi khổ riêng, Thiên Vương, xin anh đừng như vậy.
An Nhiên chưa kịp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buoi-chieu-ay-gap-duoc-em-la-dinh-menh/1752790/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.