“ Là anh , là anh đã ép Tử Khiêm đi đúng không ? Cố Gia Hữu , tôi hận anh .“
“ Diêu Tử Khiêm tự rời đi , không ai ép anh ta đi hết cả … vốn dĩ anh ta chưa bao giờ yêu em cả .“
Cố Ngữ Tâm lắc đầu , không thể Tử Khiêm yêu cô . Anh đã hứa sẽ không bao giờ bỏ rơi cô , anh hứa sẽ bên cô mà .
Cố Gia Hữu nói dối , anh gạt cô , cô sẽ không tin đâu .
[…]
Một tuần sau …
Cố Ngữ Tâm xuất viện về nhà , cả ngày cô chỉ biết nhốt mình trong phòng , không ăn uống không nói chuyện với ai .
“ Ngữ Tâm , em ăn chút cháo đi .“
Lăng Vĩ Luân bước vào , trên tay anh là tô cháo do chính tay anh làm . Anh nghe nói cô chưa ăn gì nên anh đã vào bếp chuẩn bị cháo cho cô , hy vọng cô sẽ ăn .
Nhưng Cố Ngữ Tâm vốn không thèm để ý đến Lăng Vĩ Luân .
“ Ngữ Tâm , coi như anh cầu xin em ăn chút cháo có được không ? “
Lăng Vĩ Luân bưng tô cháo đứng trước mặt Cố Ngữ Tâm .
Cố Ngữ Tâm đã để ý đến Lăng Vĩ Luân , cô ngẩng đầu lên nhìn anh mỉm cười khiến cho Lăng Vĩ Luân mỉm cười vui vẻ .
Nhưng nụ cười anh dần tắt đi , vì Cố Ngữ Tâm một tay hất đổ tô cháo đi khiến cháo văng ra làm bỏng lên tay Lăng Vĩ Luân , khiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buoc-ve-phia-khong-anh/2809564/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.