“ Từ giờ trở đi , tôi mong chúng ta mãi mãi cũng sẽ không gặp lại nhau nữa .“ Diêu Tử Khiêm nhẫn tâm
“ Cho nên dù em yêu hay kết hôn với người khác , anh cũng không quan tâm sao .“
Cố Ngữ Tâm nghẹn ngào hỏi , cô mong chờ câu trả lời của Tử Khiêm , cô không tin anh sẽ không quan tâm cô .
“ Giữa chúng ta không còn liên quan đến nhau nữa , nên việc cô yêu ai tôi không quan tâm .“
Tử Khiêm lạnh lùng nói ra sau đó rời đi bỏ Cố Ngữ Tâm một mình ở trong phòng , cô nhìn bóng dáng Tử Khiêm rời đi đến khuất dần , sau đó cô bật khóc nức nở như một đứa trẻ .
Giữa cô và Tử Khiêm đã bỏ lỡ nhau 10 năm rồi , đến cuối cùng không thể bên nhau được sao .
Tử Khiêm nói rất đúng , giữa cô và anh có một rào cản rất lớn là cái chết của An Tâm .
Nhưng mà … nhưng mà cô rất yêu anh . Rất yêu , yêu đến khắc vào xương vào thịt , yêu đến khi trái tim vỡ thành hai nữa vẫn không thể khống chế được tình cảm này .
“ Tử Khiêm , liệu có kết cục tốt đẹp nào cho chúng ta không ? “
Những giọt nước mắt đau thương rơi xuống ngày càng nhiều hơn , cô khóc nấc lên từng tiếng , từng tiếng một như muốn giảo toả hết những ức nghẹn cùng không cam lòng của mình ra . Cô khóc đến nỗi quá mệt mỏi mà ngất lịm đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buoc-ve-phia-khong-anh/2809558/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.