Ba người trong phòng một phía khoanh tay đứng nhìn. Bên này Hàn My cũng khoanh tay nhìn lại, khí thế không kém phần mãnh liệt.
Linh dùng giọng của bà mẹ đang muốn gả tống gả tháo con gái đi, ra lệnh:
- Còn kén chọn gì nữa, gái già năm cuối là ế rồi. Có cơ hội tới là phải chụp lấy.
Hàn My hếch cằm lên:
- Chính bọn mày cũng bảo tao già rồi, thế thì càng không thể yêu đương với con nít được.
- Hai tuổi thì ăn nhằm gì, đầy người còn yêu người ít hơn chục tuổi.
- Tao không phải diễn viên Hollywood mà yêu kiểu đó. Bọn mày còn không biết hình mẫu lý tưởng của tao phải là một anh chàng chín chắn, điềm tĩnh, từng trải hay sao.
Linh quyết định cứ đứng mãi thì rất mỏi chân, nên ngồi phịch xuống giường, giọng nói cũng không còn cao vút nữa:
- Chả phải trước khi biết hắn nhỏ tuổi hơn, mày cũng rất là xao xuyến đấy sao? Tự dưng biết tuổi người ta, lại quay ngoắt 180 độ, đúng là vớ vẩn.
Ngọc thở dài não nề:
- Haiza... tướng mạo trông rất ổn, tính tình điềm đạm dễ thương, nhà lại ở ngay thành phố mày, thông minh giỏi giang, lại còn đi xe hàng trăm cây số lên đây chúc mừng sinh nhật, thế mà....
Hàn My lườm ba đứa bạn. Còn chưa hỏi tội mấy người chuyện tự ý cung cấp thông tin hình ảnh trái phép cho đối tượng khả nghi đấy nhé. Làm gì mà phải sốt sắng mối lái để bán con người ta đi như thế kia chứ.
- Đại khái là quyết định thế nào thì quyết định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buoc-vao-tim-em-nhe-nhang-nhu-the/28010/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.