Mưa?
Không nhầm chứ?
Mưa?
Tiểu Mỳ nhìn kỹ lại xem có thêm kí tự nào không. Vì trong game rất nhiều người có tên giống nhau, chỉ là khác nhau ở chỗ viết hoa viết thường, có dấu không dấu, hoặc thêm vài kí tự ở trước sau. Tiểu Mỳ chạy tới gần, kiểm tra dữ liệu.
Không nhầm. Chính là sư huynh của mình. Nhưng tại sao Mưa lại ở đây?
Trên đầu của Mưa bay ra một hàng chữ.
- Rốt cuộc cũng chịu nhìn đến đại sư huynh này rồi à?
- Mỳ để F11 nên không hiện tên nhân vật. Hôm nay Mưa lại không mặc đồ sư môn không nhận ra.
Với cả cô cũng không nghĩ Mưa tới gần như vậy mà không gọi mình, cứ ngồi im làm gì không biết.
- Ra là giá trị của Mưa chỉ ở một bộ quần áo đó thôi?
Giọng điệu tuy không nghe thấy nhưng cảm giác có chút buồn bực.
- Thói quen thôi. Mưa ra đây trồng trọt hả?
- Không.
Im lặng một hồi, Tiểu Mỳ bình thường nói chuyện huyên thuyên lại đột nhiên không nghĩ muốn nói gì. Cuối cùng, vẫn là cô lên tiếng trước.
- Bao giờ kết hôn kêu Mỳ qua dự nữa nha.
- Ai kết hôn?
- Sư huynh chứ ai.
Từ hồi nói chuyện với Én Bạc tới nay cũng được mấy ngày rồi, điểm hảo hữu chắc thừa rồi, chuẩn bị thì cũng vài ngày là có thể xong, trừ khi muốn làm đám cưới hoành tráng thiệt hoành tráng.
Một hồi sau Mưa đột nhiên nói:
- Tiếc là game này không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buoc-vao-tim-em-nhe-nhang-nhu-the/2179877/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.