- Dạ có chuyện gì với vựa trái cây đó ạ? Không phải mẹ con đã bán rồi sao?
Chú út của tôi lúc này mới nói rõ hơn:
- Có một người tên Henry, khoảng hơn một năm trước đã mua lại vựa trái cây và toàn bộ đất đai của ba con lúc trước lại.
Uốn một hớp nước rồi chú út của tôi tiếp tục nói:
- Nhưng cậu ấy ở nơi khác kinh doanh nên không có thời gian coi mua bán ở đây, người của cậu ấy đã tìm đến chú nói chú hãy đứng ra coi việc kinh doanh ở đây, vốn cậu ấy đưa ra ban đầu là 2 tỷ, sao khi kinh doanh đủ con số đó rồi thì việc mua bán sao này lời bao nhiêu chú cứ lấy hết.
Ngừng một chút chú út của tôi mới kể tiếp:
- Mà con biết rồi đó vựa trái cây đó ba con mua bán từ trước đến giờ có mối sẵn, nên không bao lâu chú đã hoàn vốn và có tiền sửa nhà cửa lại, còn có dư để chú lo cho mấy đứa em con đi học nữa.
Lúc này tôi mới thắc mắc hỏi:
- Chú có bị gạt không? Làm gì trên đời này có người tốt cho không mình như vậy đâu chú.
Thím út của tôi lúc này mới lên tiếng:
- Không có đâu con gái, thím nghe người của cậu ấy nói lại cậu ấy là người kinh doanh lớn không có thời gian làm ăn nhỏ lẻ như mình đâu, còn mua vựa trái cây này chỉ do thích thì mua thôi à.
Tôi cũng ngạc nhiên, ủa bộ có người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buoc-vao-nha-toi-thi-em-phai-lam-vo-toi/3414229/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.