Đợi tôi hết xúc động Lý Thế Bảo nói:
- Giờ đừng suy nghĩ nhiều nữa giờ em cứ cầm lấy và quyết định mọi thứ đi.
Tôi cầm giấy tờ và suy nghĩ, nếu tôi sao này kết hôn cùng Lý Thế Bảo thì tôi cũng không cần mảnh đất này, ở Lý gia tôi không sợ đói chỉ tiếc một điều nó là tâm quyết của ba tôi lúc trước.
Hay cho chú thím út vì hai người là người thương tôi nhất ngoài Lý Thế Bảo và tôi cũng chỉ có họ là người thân, sao này tôi nếu không được kết hôn cùng với Lý Thế Bảo thì tôi cũng sẽ trở về đây sống với họ.
Suy nghĩ một lúc tôi quyết định và nhìn chú thím út nói:
- Dù gì con cũng chỉ có hai người là người thân mà một năm nay vựa trái cây cũng đều do chú út quản lý, hay là bây giờ con giao nó cho chú thím út hai người hãy thay con sở hữu và dình giữ nó.
Chú út và thím út lập tức từ chối chú út nói:
- Cái này chú không nhận đâu bởi vì 2 lý do thứ nhất nó là tâm quyết của anh hai mà con là con gái của anh ấy nên con phải giữ nó, thứ hai nó được cậu Bảo chuộc lại nên chú không có quyền gì để nhận nó hết.
Thím út thấy chú út từ chối cũng tiếp thêm lời:
- Chú út của con nói đúng đó, với lại hồi xưa lúc ba con còn sống rất tốt và thương chú thím, ba con không ngại thím là trẻ mồ coi mà vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buoc-vao-nha-toi-thi-em-phai-lam-vo-toi/3414227/chuong-60.html