Tôi quay lại nhìn thì y chan như tôi đoán là Lý Thế Bảo, tôi hỏi:
- Làm sao anh vào được phòng của em?
- Ở đây 2 phòng được nối với nhau bằng đường đi ở hồ bơi, có nơi 3 hoặc 4 phòng một cái hồ bơi nữa, anh đã nhờ Kiến Văn xấp sếp cho em ở đây với anh.
Lúc này tôi mới hiểu ra vấn đề, bảo sao tôi lại được ở phòng cao cấp như vậy? Lý Thế Bảo cuối xuống hôn lên cổ tôi cạ cạ nói:
- Em thừa biết anh không thể ngủ nếu không có em mà, cục cưng tối qua phòng anh ngủ với anh nha! Không thì anh qua với em, chứ một mình anh thì không được đâu.
Tôi cười giơ tay nhéo mũi Lý Thế Bảo nói:
- Từ khi nào anh lại biết làm nũng thế này?
- Từ khi em chính thứ là của anh đó bé cưng.
Tôi cạn lời không nói lại nổi, vậy là tối đó có người phòng mình không ngủ lại qua phòng tôi chiếm giường.
Sáng hôm sau là lễ cưới diễn ra, chị Tuệ Nhi mặt trên người một cái áo cưới có dáng xoè ra màu hồng phấn nhìn như một bông hồng xinh đẹp, phía eo có kết những cái hoa hồng thành một chùm hoa tỉa ra vài bông hoa rơi trên ngực.
(Áo cưới của Lý Tuệ Nhi)
Nghe nói vì chồng chị Tuệ Nhi biết chị ấy thích hoa hồng màu hồng phấn, nên đặt biệt thiết kế cho chỉ.
Từ phòng trang điểm cô dâu tôi đang giúp chị Tuệ Nhi chỉnh lại tóc tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buoc-vao-nha-toi-thi-em-phai-lam-vo-toi/3414219/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.