Hôm nay Lý Thế Bảo không có ở nhà tâm trạng của tôi thật sự rất thoải mái, đứng ngoài vườn vừa tưới nước cho hoa tôi vừa hát.
Lúc này bà chủ bước ra tôi cũng không hay, bà đứng phía sau tôi hỏi:
- Hôm nay tâm trạng của con tốt quá nhỉ, con có chuyện gì vui phải không?
Tôi cuối đầu chào bà chủ trả lời:
- Dạ thưa bà con tưới cây nên hứng lên hát vậy thôi chứ không có gì đâu ạ.
- Con lại đây ngồi nói chuyện với ta.
Tôi bước vào chòi chỗ bà chủ đang ngồi nhưng không dám ngồi chỉ đứng thưa chuyện với bà. Bà chủ vỗ chỗ bên cạnh và nói với tôi:
- Khả Hân con đến đây ngồi bên cạnh ta.
- Dạ nhưng mà con không dám với lại trên người con đất các dơ bẩn lắm ạ.
- Không sao con cứ đến đây ngồi với ta.
Cuối cùng tôi cũng nghe lời bà chủ ngồi bên cạnh bà. Bà nhìn tôi cười hiền hậu và thân thiện, tôi từng ước mình có một người mẹ như bà, nhưng không thể tôi không có phúc phần đó, bà đưa tay lên vuốt tóc tôi hỏi:
- Mấy hôm nay con đi theo thằng con trai ta nó có làm khó con không? Hay có la rầy con không?
- Dạ không có ạ, thiếu gia không có làm khó con ạ.
Bà cười và nắm tay tôi nói:
- Thằng con của ta tính khí thất thường lại thích làm theo ý mình, từ trước đến giờ không có ai làm người hầu riêng cho nó mà chịu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buoc-vao-nha-toi-thi-em-phai-lam-vo-toi/3414190/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.