Biên tập: Yangmimi912
Biết được Trịnh Gia Nhuế té từ trên bậc thang xuống nên bị trật chân, bác sĩ điều trị phòng cấp cứu yêu cầu cô ấy đi chụp phim trước để xem tình huống này có bị gãy xương hay không.
Trịnh Gia Nhuế lấy phim từ phòng chụp sau đó nghe chẩn đoán từ bác sĩ, Nam Phong và Lục Sênh chờ ở bên ngoài.
Nam Phong nghiêng đầu nhìn Lục Sênh, thấy cô đang cúi đầu bẻ ngón tay, không biết đang nghĩ gì. Anh nhìn nét mềm mại nhu hòa nơi cằm cô, nhẹ giọng hỏi:"Không giận à?".
Một câu nói của anh đã nhắc nhở cô còn giận hay không, cô quay đầu, "Hừ".
Nam Phong hơi buồn cười: "Anh hôm nay xác thực là quên mất. Về sau nhất định sẽ chú ý, em không cần giận nữa có được không? Anh đã mua chocolate, vốn nghĩ hôm nay đưa cho em nhưng em không muốn ra ngoài, hay là ngày mai anh đưa qua?".
Lục Sênh miết khóe miệng một cái
, cô không lên tiếng, Nam Phong biết cô không tức giận. Nam Phong rất muốn véo mặt cô, nhưng cô đã là một cô gái lớn...
Lời dụ dỗ có vẻ hiệu quả, Nam Phong cũng yên lòng, anh nói với Lục Sênh: "Em về trước đi".
"Không vội".
"Như thế nào lại không vội? Thời gian cấm săp tới rồi, mau trở về, nếu về muộn sẽ bị phạt".
Lục Sênh nhỏ giọng nói: "Hôm nay em không trở về". Cô không thể chịu đựng được việc Trịnh Gia Nhuế và Nam Phong ở cùng một chỗ, cô nam quả nữ, rất nguy hiểm a!!
Nam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buoc-vao-long-em/3278508/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.