Sau khi Từ Tri Diêu chạy xong, cậu cảm thấy ngày tận thế cũng không thể hơn cái này được. Cậu ngồi xổm xuống muốn nghỉ ngơi một chút, Nam Phong trực tiếp xách cậu lên: "Không được ngồi xuống, đứng lên đi vài bước."
Khí lực của anh rất lớn, Từ Tri Diêu hoàn toàn không nghi ngờ, anh có thể dùng một tay nhấc cậu lên.
Suy cho cùng nghề của anh là tennis, lực cánh tay không phải là đùa.
Từ Tri Diêu hiểu cảm giác hiện tại của mình giống như một con cừu nhỏ để mặc con người chém giết, cái này không hợp với dáng vẻ thống trị từ trước tới nay trong tennis của cậu. Vì vậy cậu có chút ưu thương nhàn nhạt, tâm trạng chẳng phải quá tốt.
Vậy mà huấn luyện viên Nam lại bộc phát vẻ hòa ái dễ gần, anh nói: "Thằng nhóc này không tệ, biết tăng luyện tập cho bản thân."
Từ Tri Diêu giống như dê gù lưng ngu muội: "Tăng tăng tăng, tăng luyện tập?"
"Đúng nha." Lục Sênh cũng nói xen vào: "Hôm nay Từ Tri Diêu cậu chạy thêm mười vòng, thật là làm cho người ta, cái đó..." Cô nói tới chỗ này, gãi gãi đầu, cố gắng suy nghĩ lại xem nên nói thành ngữ đó như thế nào.
Nam Phong nói giúp cô: "Nhìn với cặp mắt khác xưa."
"Đúng rồi, nhìn với cặp mắt khác xưa!"
Hai người kẻ xướng người họa, Từ Tri Diêu mặc kệ: "Có ý gì? Sao em lại chạy thêm mười vòng? Trời ạ ạ ạ ạ ạ..."
Nam Phong cũng không để ý tới nữa. Anh đưa vợt tennis cho Lục Sênh: "Đi thôi, để anh nhìn trình độ của em."
Hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buoc-vao-long-em/108974/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.