Khang Vu Thụ cảm thấy mình không phải một người nhỏ mọn. Mặc dù anh thích tiền nhưng chưa tới nỗi tính toán chi li. Nếu như theo lẽ thường, đừng nói là một nửa, cho dù phải trả lại toàn bộ tiền đặt cọc anh cũng đồng ý, dù sao anh cũng không bị tổn thất gì.
Nhưng ai kêu người anh gặp lại là Lê Thanh Mộng.
Lần đầu tiên anh nhìn thấy cô không phải ở bến xe. Tháng đầu tiên khi cô chuyển tới Nam Đài, Khang Vu Thụ đã nghe nói tới cái tên này.
Nam Đài là nơi không quá rộng, người trong thị trấn đều hài lòng với mọi thứ hiện tại, người ngoài lại không muốn tới đây. Ngoại trừ mấy người thường phải tới tỉnh khác như họ ra, những người còn lại đều không hay rời đi lắm.
Vào một ngày nọ, một cô gái trẻ trung bỗng nhiên tới đây, chính cô gái ấy đã khiến trái tim ai đó bắt đầu gợn sóng.
Ai đó ở đây chính là người anh em tốt của Khang Vu Thụ, Chương Tử.
Trong chuyến tàu Lê Thanh Mộng đi tới Nam Đài, Chương Tử vừa hay tới ga đón người nhà. Khi anh ấy đang nhàm chán đợi người thân đi ra khỏi cửa, bỗng dưng lại thấy Lê Thanh Mộng kéo vali đi ra.
Cô quấn khăn lông mềm mượt trên chiếc cổ thon dài, gương mặt lạnh lùng phả ra làn khói mở nhạt. Lê Thanh Mộng khoác áo màu be dài tới bắp chân, mặc dù cô che chắn kín mít nhưng phần chân lộ ra lại rất trắng, thon gọn.
Trông cô như vậy không giống người vừa chen
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buoc-vao-giac-mong-ca-vang/2863504/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.