Hai người đi rồi, Khâu Đống Lương mới liếc mắt hỏi:
“ Tối nay, tôi với cậu có việc gì? Sao tôi không biết ”
Cảnh Bình cười cười:
“ Anh Ba, tối nay kêu thêm lão Tứ, em mời ”
Thấy hắn không muốn nói nhiều, Khâu Đống Lương lầm bầm mấy tiếng, cũng không thèm để ý nữa mà trực tiếp chuyển sang chủ đề buổi tối nên giải trí ở đâu.
Mấy ngày nữa trôi qua, bắt đầu bước vào tháng năm. Ngày Quốc Tế Lao Động một tháng năm, là ngày lễ quốc gia, mọi người được nghỉ ba ngày. Việc trang trí trong nhà hàng Lâm Hi ngưng một ngày, cô và Từ Vi Vũ cũng không đi đâu ra ngoài, chỉ làm tổ trong nhà giết thời gian.
Ngay cả thím Tào và lão Trịnh cũng được nghỉ ba ngày. Thím Tào đi đi thăm cháu gái đang học đại học ở tỉnh khác, con trai và con dâu của bà năm xưa chết oan uổng, chỉ còn lại cô cháu gái và bà, hai người sống nương tựa lẫn nhau. Cay đắng, nhọc nhằn vất vả nhiều năm, cuối cùng cũng nuôi được cháu gái khôn lớn, cũng vào đại học, không lâu nữa sẽ khổ tận cam lai. Nếu không phải tình thế bất đắc dĩ, thì ở vào cái tuổi như bà sẽ không phải tự mình ra ngoài kiếm tiền, hẳn là phải ở nhà hưởng phúc con cháu mới phải.
Cuộc sống vốn nhiều khó khăn vất vả, Từ Vi Vũ nhân cơ hội này liền lên lớp Lâm Hi một bài học về sinh tồn xã hội.
Ba ngày này, cô tự mình vào bếp nấu cơm. Cô cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buoc-toi-ben-em/2623725/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.