Từ Vi Vũ nghe cô nói vậy, khoé mắt cong cong, anh không để lộ cảm xúc ra ngoài, hơn nữa cũng không biểu hiện chán nản, nếu không phải thật sự quan tâm lo lắng cho anh, để ý đến từng hành động nhỏ, cô không thể nào nhìn ra được điều đó. Nghĩ vậy, lồng ngực tựa như có gì đó thiêu đốt, vô cùng ấm áp dễ chịu.
“ Hi Hi, lại đây, để anh ôm em một chút. ”
Anh dịu dàng cất tiếng, mở rộng cánh tay, dáng vẻ nghênh đón giai nhân vào lòng. Lâm Hi cũng không vờ làm cao, hết sức ngoan ngoãn từ ghế sofa đơn đi qua, lao vào vòng tay anh. Từ Vi Vũ siết chặt hai tay, ôm sát bờ vai, hôn lên đỉnh đầu cô.
Sau đó thì thầm bên tai cô chuyện bên Pháp bất ngờ chặt đứt nguồn cung vốn trong nước. Cô dạ một tiếng, cũng không quá lo lắng, ngẩng đầu hỏi:
“ Vậy bây giờ anh tính sao ạ? ”
Từ Vũ không trả lời trực tiếp, mà có chút ngạc nhiên hỏi lại:
“ Em không lo lắng sao? ”
Ngay cả Tần Chu đã theo anh nhiều năm như vậy, quen nhìn thấy sóng to gió lớn, tối nay vẫn có chút thất thổ, tuy Lâm Hi không phải nhân viên của anh, nhưng với quan hệ của hai người, lẽ ra cô phải lo lắng hơn cả Tần Chu mới đúng.
Phản ứng của bé con này, hoàn toàn khác lạ!
Lâm Hi đẩy đẩy vai anh, tạo ra chút khoảng cách giữa hai người, sau đó mới điềm nhiên trả lời:
“ Tệ nhất là mất việc, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buoc-toi-ben-em/2623712/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.