Vì rượu tối qua nên sáng nay Lộ Nghiên bị tỉnh vì buồn tiểu. Cô không để ý đến Trần Mặc Đông bên cạnh mà đi thẳng vào nhà vệ sinh. Ngẩng đầu nhìnmình trong gương, Lộ Nghiên giật mình sợ hãi, khuôn mặt nhem nhuốc đenchì kẻ mắt vì khóc, tóc rối bù xù, khóe miệng còn có máu, khi nuốt nướcbọt cổ họng rất đau. Lộ Nghiên đứng dưới vòi hoa sen để nước rửa sạchtoàn thân.
Trở về giường, Trần Mặc Đông vẫn đang ngủ, cô kéo chăn đắp lại cho anh. Lúc này cô mới phát hiện trên ngực Trần Mặc Đông cónhững vết cào vô cùng thê thảm, bả vai còn có một vết cắn sâu. Lộ Nghiên nằm đối diện với Trần Mặc Đông đang nằm nghiêng, chăm chú quan sátkhuôn mặt anh. Rõ ràng lúc nào cũng nhìn thấy, nhưng sao đột nhiên côlại cảm thấy xa vời đến vậy? Côcàng chăm chú nhìn càng cảm thấy xa lạ.Cô lặng lẽ giơ tay vuốt ve hàng lông mày, đôi mắt, khóe miệng anh. Cảmgiác này vẫn chưa hề thay đổi, vẫn y như ngày xưa.
“Không náo loạn nữa sao?” Trần Mặc Đông đột ngột tóm lấy tay Lộ Nghiên, Lộ Nghiên muốn rút lại nhưng không kịp.
“Tối qua em làm loạn lắm sao?”
“Em nghĩ sao?” Trần Mặc Đông cúi đầu nhìn mấy vết cào trên ngực.
“Em uống say quá, không nhớ nổi.”
“Nói gì cũng không nhớ sao?”
“Không nhớ. Em nói gì vậy?” Lộ Nghiên thực sự không nhớ nổi, cô chỉ nhớ mình rất mệt, nhưng lại không biết mình đã làm gì.
‘Em nói em ghen.” Trần Mặc Đông nhìn Lộ Nghiên chằm chằm, kéo bàn tay nhỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buoc-tiep-theo-thien-duong/2703819/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.