Trước đây Lộ Nghiên vẫn luôn nghĩ rằng sinh lão bệnh tử rất xa xôi, nhưng đến khi bố cô bị bệnh, cô mới cảm nhận được mọi thứ dường như quá gần trong gang tấc, dấy lên trong lòng cô sự sợ hãi đối với bốn chữ này.
Trần Chí Bang đột nhiên bị bệnh. Lộ Nghiên và Trần Mặc Đông nửa đêm nhậnđược điện thoại thông báo bèn vội vã chạy tới bệnh viện. Lộ Nghiên nhậnra tuy Trần Mặc Đông vẫn giữ vẻ mặt bình thản nhưng trong lòng lại rấtlo lắng. Quan hệ giữa anh và Trần Chí Bang vẫn luôn ở trong tình trạngkhông gần không xa, hai cha con tuy rằng không có mâu thuẫn nhưng cả hai đều không dễ biểu hiện sự quan tâm, dần dần khiến mối quan hệ tình thân dần trở nên lạnh nhạt.
Đến bệnh viện, Trần Chí Bang đang nằmtrong phòng phẫu thuật, cả nhà đứng trước cửa phòng phẫu thuật. TrầnNhiễm Mộng và Tôn Uyển Bình hai tay ôm ngực, mắt đỏ ngầu. Vì là nửa đêmnên cả hành lang yên lặng, ánh sáng trắng trong không gian có chút lạnhlẽo sợ hãi. Lộ Nghiên nhớ tới ngày bố Lộ phẫu thuật. Hiện tại và nhữngký ức trong đầu khiến Lộ Nghiên có cảm giác khó chịu không nói nên lời.
Trần Mặc Đông và Hàn Minh Khải đứng ở cuối hành lang, đốm sáng trên điếuthuốc của Trần Mặc Đông chưa hề tắt; Lộ Nghiên đứng cách Trần Nhiễm Mộng không xa. Nửa đêm gió hơi lạnh, Lộ Nghiên ôm lấy mình, lúc ra ngoài quá vội nên cô không kịp mặc thêm áo khoác. Liếc nhìn Trần Mặc Đông đứngđằng xa, anh cũng không kịp mặc thêm áo, nhưng lúc này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buoc-tiep-theo-thien-duong/2703813/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.