Đen và trắng, đúng và sai, nhiều chuyện trên đời không phải chỉ có hai thái cực. Nhiều khi chúng ta ở giữa hai thái cực này, mà điểm này lại làđiểm khiến cuộc sống trở nên thực tế.
Mối quan hệ giữa Trần Mặc Đông và Lộ Nghiên đã dừng ở mức mờ ám. Sauchuyện kia, Lộ Nghiên cũng không nhận được bất cứ phản hồi gì, sự việcđó dường như thật sự chưa từng xảy ra.
Chuyện tin nhắn khiến Lộ Nghiên dứt khoát kiên quyết xin nghỉ ốm ngàyhôm sau. Việc này không phù hợp với nội qui của công ty, Lộ Nghiên chỉbiết gọi điện cầu cứu Triệu Phàm.
“Em muốn xin nghỉ một ngày, xin anh hãy đồng ý phê chuẩn nhé.”
“Sao vậy, em ốm à?”
“Vâng, tâm bệnh rồi, em muốn chết đây.”
“Nói linh tinh gì vậy, anh đến xem em thế nào.”
“Đừng, hiện giờ em cứ nhìn thấy sáng là chết, thấy người lại càng chết, ngày mai sẽ ổn thôi.”
“Rút cuộc em làm sao vậy?”
“Dài dòng quá. Em muốn đi ngủ đây. Bye bye.”
Lộ Nghiên ngắt điện thoại rồi ngủ vùi đi, chỉ là cô không ngờ khi cô gọi điện cho Triệu Phàm thì Triệu Phàm đang ăn sáng cùng Trần Mặc Đông.
Vì ngủ cả ngày nên kết quả buổi tối cô chỉ biết chong mắt nằm trên giường khiến tinh thần làm việc ngày hôm sau không tốt.
“Em chắc chắn mình không sao chứ?” Lúc nghỉ trưa Lộ Nghiên gặp Triệu Phàm.
“Chắc chắn không sao, chỉ là ngủ nhiều quá rồi.”
“Thế sao lại ra tình trạng thế này?”
“Thế này gọi là phản tác dụng, càng ngủ nhiều càng không có tinh thần.Vừa nhìn đã biết anh chưa từng ngủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buoc-tiep-theo-thien-duong/134378/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.